Một ngày cuối tuần, mình khá là bận vì có nhiều việc phải làm trong bếp, trong khi nhặt rửa lá nếp để xay nước làm thạch, mình bắt một nồi nước đường bánh nướng và cứ để kệ cho nó liu riu trên bếp, thỉnh thoảng mình ngó qua, nhìn mấy miếng chanh lênh đênh lững lờ trên mặt nước đường, thấy thật nhàn tản, ung dung, tự tại. Mình thấy những miếng chanh đáng yêu, nồi nước đường sóng sánh màu hổ phách cũng đáng yêu.
Nấu nướng, làm bánh quả thực là một cách thư giãn tuyệt vời! Chỉ có điều, hãy làm nó khi bạn thực sự thích làm. Đừng làm khi đang mệt thể chất hay tâm trí.

Mình nhớ có một năm, vì một mong muốn làm ĐỦ bánh để biếu tặng những người mình yêu quý, mà mình đã chuẩn bị một khối lượng quá lớn nguyên liệu. Cả một tuần trời, ngày nào cũng đứng sên nhân 8-10 tiếng. Rồi muốn bánh làm được mới thì mọi công đoạn cứ dồn lại mấy ngày cuối, làm xuyên mấy đêm liền. Rồi thì mình mệt đến mức stress và cáu um lên với bất cứ ai lảng vảng.
Xong rồi thì mình chán. Mình ghét cay ghét đắng việc làm bánh, nhìn đám nguyên liệu như nhìn kẻ thù! Mình muốn quăng hết cả đám vào thùng rác rồi ngủ một mạch hai ngày luôn cho khỏe.
Và mà mùa trung thu năm đó, mình bỏ dở nửa chừng, sau 1 đợt bánh đầu mùa (lý do chính là tự nhiên ốm nghén bạn…Miu :v). 60 chục quả trứng đã muối cho ngăn đá rồi cũng vứt thùng rác, mấy hũ nước đường đã đun dùng đến tận năm nay. Đám nhân đã sên được đem mời chào bà con lấy về nấu chè. Đậu xanh đậu đỏ nguyên một thùng đến năm sau mọt lại bỏ.
Bởi thế, giờ mấy vụ bánh trái, mình làm để vui thôi, khối lượng in ít vừa sức. Để làm bánh là thư giãn, là nhẩn nha ngắm nhìn, là từ tốn từng thao tác và đong trọn màu sắc – hương vị vào trong tâm trí, để làm bánh là sự chiều chuộng bản thân, nâng niu cảm xúc, không phải là lao động khổ sai. Nhé!

Trung thu năm nay, mình không làm nhiều bánh, không có bánh để biếu tặng ai cả, chỉ có ít bánh dành cho các bạn nhỏ đem đến lớp liên hoan cùng nhau thôi

Mình làm mẻ bánh đầu tiên đúng buổi chiều nắng xiên, vừa làm vừa ngắm ánh nắng chiếu trên mặt bàn mà thấy đẹp lắm ấy. Chính vì ánh nắng đó  mà mình mới lôi máy ảnh ra chụp và chụp khá nhiều nữa chứ
Này đây là lúc mình nướng lần 1, lấy ra xịt nước, ánh nắng đi qua những tia nước nhỏ làm hiện lên  một chiếc cầu vồng mini thật kỳ ảo, mình chụp chiếc cầu vồng này phải đến mấy chục kiểu, mà xem ảnh cứ không đẹp như mắt mình nhìn thấy. Mình chụp hoài chụp hoài, cứ khi cầu vồng sắp tan, mình lại xịt thêm nước để nó hiện ra, rồi lại chụp chụp.

Xịt nước xong bánh ướt đẫm như này

Chờ một lúc cho bánh ráo nước, lúc này sẽ đến công đoạn quét trứng để bánh bóng đẹp

Sau 3 lượt vào lò thì mình đã có bánh thành phẩm đây rồi

Nắng đẹp quá, nên mình chụp thêm

Một buổi tối khác, mình lần mần nặn mấy chú heo con. Mà mình làm mấy chú heo này có 50g thôi, hơi nhỏ chút, có lẽ 100g thì các chú sẽ mẫm hơn – ra dáng hơn

Còn chú heo đặc biệt này nữa chứ, bé đúng bằng quả quất, trọng lượng của chú 18g

Nằm gọn lỏn trong bàn tay bé xíu của bạn Miu

Và mẻ bánh cuối cùng của mùa trung thu, đúng đêm 14 mình mới sực nhớ ra là nhà chưa có bánh thắp hương :)) vậy là đi mần mấy cái chữa cháy

Vậy là một mùa bánh nướng bánh dẻo nữa lại trôi qua, và cứ xét theo tình hình lười cấp độ tăng dần thế này, thì mình đồ rằng, 1-2 mùa nữa mình sẽ quay về thời chưa biết làm bánh ấy là ra cửa hàng, mua mấy cặp về thắp hương là xong. Thôi cứ đến lúc đó hẵng hay, được năm nào hay năm đó cái đã.
Còn bạn, mùa trung thu của bạn thế nào?