Nếu ai hỏi mình, đặc sản Hà Nội là gì, mình sẽ trả lời: đó là mùa đông 🙂
Mặc dù từ nhỏ đến giờ, mình chưa bao giờ bước chân ra khỏi mảnh đất Việt Nam để được nếm trải những mùa đông xứ khác, để mà so sánh, đối chứng với mùa đông Hà Nội. Nhưng với mình, mùa đông ở đây đặc biệt lắm. Nó có cái lạnh cắt da cắt thịt, khiến người ta rét từ trong bụng rét ra, dù cho mặc bao nhiêu là quần áo đi nữa. Ấy thế mà nhìn vào nhiệt kế, đâu có 10 độ C. Mấy bạn ở các nước phương Bắc chắc cười khẩy vì cái sự lạnh của các bạn ở miền nhiệt đới. 🙂
Kệ họ, ai chẳng có “những lý do cho riêng mình” để yêu một thứ nào đấy. Với mình, mùa đông Hà Nội có bao nhiêu điều thú vị. Bầu trời màu xám, lá bàng màu đỏ, bằng lăng trơ cành nâu sẫm, hàng ngô nướng than hoa cứ đỏ rực lách tách, thúng bánh khúc thơm mùi nếp, mùi tiêu, mùi khúc. Mưa phùn lất phất và mùi hoa mộc ngọt ngào trong đêm… Và cái lạnh khiến mình phải so vai rụt cổ trong hàng tầng lớp áo khoác khăn quàng, rồi suýt xoa ủ tay quanh cốc trà nóng. Thỉnh thoảng còn nhảy dựng lên vì có kẻ đi đường xa, tay lạnh như băng áp vào má vào cổ. Tối tối, giả vờ làm nọ làm kia, để cho “đứa khác” chui vào chăn trước, lúc sau ta sẽ chui vào, xí chỗ chăn ấm sực, rúc rúc rồi cuộn tròn như con chó con.
Và bài hát này, da diết mà bảng lảng, đau đáu mà như hững hờ, có chút buồn man mác như muốn buông tay, nhưng vẫn nồng cháy một thứ tình cảm không dễ gì gọi tên. Mặc dù ca khúc này không phải viết cho mùa đông Hà Nội, nhưng mình thấy đồng cảm ghê ấy. Cùng mình nghe nhé!
Phố mùa đông
Và trong khi cuốn theo giai điệu của Phố mùa đông, hãy ghé mắt một chút qua mấy hình ảnh “phố mùa đông” của mình. Những bức ảnh được mình chụp trong một ngày mùa đông, sương mù và không có nắng.
Một thân bàng xù xì, nứt nẻ với đám lá trổ đỏ một góc trời
Tháp Rùa mờ ảo sau làn sương mỏng
Thân bằng lăng khẳng khiu, trắng bạc
Hồ Tây mịt mờ sương khói, chiếc xe đạp của ai … một mình
Một hàng quà chiều trên phố với thứ bánh rán tròn nhỏ tẩm mật tẩm đường
Và hàng táo chín, thơm nức mùi của mùa đông
Yêu lắm những ngày mùa đông. Hà Nội ơi <3
Chị Phương ơi cho em xin cái ảnh cay bàng của chị về làm ảnh bìa facebook được không ạ. Em mê quá huhu
ok em. Chị rất vui vì em thích.
mấy cây bàng này ở đâu mà đẹp thế ạ
không liên quan nhưng cho em hỏi chị mua mấy lọ cắm hoa ở đâu ạ. thích mấy cái lọ cắm hoa nhà chị quá. cứ hôm nào buồn buồn lại vào xem lại 🙂
Chị đi loanh quanh khu vực Bờ Hồ, phố cổ rồi lên Quán Thánh, cứ gặp cây nào đẹp đẹp là chị chụp thôi, cũng ko nhớ ở phố nào nữa.
Đám lọ hoa của chị thì tích trữ từ nhiều nguồn, như là Bát Tràng, rồi cốc thủy tinh, các chai lọ đựng thực phẩm cũng được chưng dụng nữa.
dạ. em cảm ơn ạ 🙂
Em mới phát hiện thêm 1 tài năng mới của chị là viết văn rất hay, chắc hồi xưa chị cũng giỏi văn lắm 😀
ha ha… chị viết linh tinh ý mà. Cũng thích viết lắm, nhưng càng ngày vốn từ càng cùn mòn đi. Nhiều khi cứ loay hoay chẳng biết diễn đạt như nào ý.
Mình đang thèm một chút mùa đông , nơi mình ở Melbourne đang mùa hè nóng kinh khủng ,và đang bị cháy rừng .Nhớ mùa đông HN quá , mà nhớ luôn cả những hàng quà ăn vặt luôn. Cảm ơn bạn , chúc bạn mạnh khỏe .
Cảm ơn bạn nhiều 🙂
“mùi” của đông cũng rất tuyệt nữa.
thấy bánh cam thèm quá :))