Bất chợt một ngày thấy góc phố quen bỗng đỏ rực lên, hóa ra cây gạo trổ bông.
Hà Nội vẫn còn đâu đó những cây gạo cổ thụ ngay trong nội thành, cây gạo mà mình chụp đây nằm ngay ngã 3 Phương Mai – Giải Phóng đối diện cổng chính ĐH Xây Dựng. Cây này đặc biệt ở chỗ mật độ hoa dày đặc, nhiều vô cùng nhiều. Tiếc là hôm đó máy ảnh của mình không thể zoom xa để chụp cận cảnh được.
Hoa gạo còn có tên khác là Mộc Miên – thật là một cái tên đẹp. Nhưng mình vẫn thích gọi hoa gạo hơn nghe giản dị và gần gũi với mình.
Hồi nhỏ, gần trường học của mình có một cây gạo cổ thụ, thân cây không hiểu sao cứ mọc ra đầy những “cục u bướu” nhìn rất là buồn cười. Bọn mình hay bám vào những cục đó để trèo lên hái hoa hay chỉ là trèo lên ngồi hóng mát. Nhưng lũ trẻ con ngày đó lại thường dọa nhau là cây gạo có ma, sợ lắm. Nên lúc tối trời mà phải đi qua đó, đứa nào cũng im thin thít, môi mím chặt và rảo bước chân thật nhanh. Cả người gồng cứng lại căng thẳng. Trong bóng tối, cây gạo hiện ra lúc thì hình này, lúc lại hình nọ, có lúc nhìn như một ma cây, lúc khác lại giống ông già gù, lúc khác lại giống một cái mặt người có mũi khoằm. Ôi chao là sợ. Thế mà lúc ban ngày sáng sủa thì tiệt không thể nào tưởng tượng ra được cây gạo hiền lành mà cả lũ đang trèo chơi đây có tí gì liên quan đến ma quỷ. Đúng là trẻ con thật.
Giờ thì cây gạo đó không còn nữa. Bờ ao mà nó từng soi bóng được kè lại, đường được mở rộng thêm và rải nhựa. Chẳng còn dấu vết gì của cây gạo ngày xưa. Hồi đó chẳng có điều kiện để chụp ảnh cây gạo, nên mọi thứ chỉ có thể hồi tưởng lại trong tâm trí.
Thôi thì giờ chụp được cây nào thì chụp, sau này cho con cháu mình xem, hihi.
Cả nhà cùng ngắm hoa gạo với mình nhé!

Hôm đó trời nhiều mây âm u, mình đứng dưới gốc cây ngửa cổ lên chụp. Thấy như cả một bầu trời hoa gạo đỏ bao trùm

Tiếc là cây cao quá, mình không chụp gần hoa ở trên cành được, mình chụp mấy bông hoa rụng dưới đường tàu




Tặng cả nhà bài thơ mình rất thích:
Hoa gạo
Tác giả Đỗ Hữu Tích
Tháng ba hoa gạo gọi hè
Thắp muôn ngọn nến lập loè trời xanh !
Chào mào,sáo sậu,vàng anh….
Bay về mở hội trên cành líu lo
Cô em gái tuổi mộng mơ
Cầm bông gạo đỏ áp hờ lên môi !
Mầu hoa từ đó em ơi !
Trong tôi cứ cháy khôn nguôi tháng ngày !